1.
"Trái tim anh đang dao động điều hòa
Khi em đến bỗng lệch pha dao động
Mái tóc em từ trường rất rộng
Làm cho anh biên độ bỗng tăng nhanh
Ánh mắt em những tia sáng long lanh
Như lăng kính có bảy màu rực rỡ
Anh yêu em qua từng hơi thở
Sao ngọt ngào như tiếng vọng âm thoa
Môi em cười tựa những cánh hoa
Làm dao động sóng lan trên mặt nước
Chợt một buổi trên đường em nhẹ bước
Chuyển động đều như làn gió thoảng qua
Đứng cạnh em một bước sóng lamda
Sao anh thấy tim mình như tỏa nhiệt
Từ sâu thẳm tâm hồn anh đã biết
Hai trái tim đang dao động cùng pha"
2.
Em ngỡ rằng U luôn luôn cố định
"Như mỗi người chỉ có một mẹ thôi"
Như quê hương mỗi người có một
Ai quên quê sẽ là kẻ khác người
Em cứ tưởng muốn tiết kiệm "nặng điên"
Thì hệ số Cos ...phi ta nên "giảm"
Muốn chập chờn mắc Rơle mạch đoản
Để "Tắt đèn" nhà ngói cũng như tranh
3.
Chưa yêu em anh có năng lượng nghỉ
Yêu em rồi độ hụt khối mất đi
Nhưng em ơi năng lượng bảo toàn
Tổng của chúng như ban đầu không đổi
Gặp được em là lòng anh nóng hổi
Đạn là em đã bắn trúng bia anh
Ôi tình yêu như bước sóng âm thanh
Phá vỡ tim anh nhưng trọn đời chung thủy
Ôi tình yêu sức mạnh thần kỳ
Đến tự nhiên như chu kỳ phóng xạ
Không gặp em là lòng anh phân rã
Chờ một ngày mất đôi hạt anpha.
4.
Em cho ta chút điện năng
Để ta thắp sắng con trăng đêm buồn
Tình yêu ta đã cấp nguồn
Sao em đoản mạch chết luôn cuộc tình?
Em là dòng điện vô hình
Ta tăng tần số thình lình nhịp yêu
Rơ le em nhảy hơi nhiều
Ta như dòng điện xoay chiều lệch pha
Em là điện trở đời ta
Tiêu hao năng lượng ta là hơi cao
Ta tăng điện áp thì sao?
Cuộc tình lại chập đứt bao cầu chì
Em ơi! Thử điện bu gi
Mất luôn cao áp còn gì nữa đâu
Bởi vì cuộn nổ chưa câu
Rô to quay tít đau đầu suốt đêm!
IC ta nhớ về em
Đã qua ổn áp êm đềm không thay
Điện năng át ánh trăng gầy
Sao em nỡ đấu sợi dây chập chờn?!
Ta là tia sét nghìn vôn
Em dây đấu đất để chôn cuộc tình.